Thứ Tư, 16 tháng 3, 2016

Buồn

Có khi buồn lắm, tưởng như đấy là nỗi buồn của tổng thể tất cả những nỗi buồn cộng lại. Tối muộn, ngồi làm bài, soạn bài rồi làm nốt bài kiểm tra, nhưng chẳng đâu vào đâu, vì cái đầu có chịu yên tĩnh đâu, mộng mị lắm. Ở tuổi hai mươi, mình từng ước nhiều, từng ham muốn nhiều, nếu ham muốn ấy lớn thì ba năm sau, ở cái tuổi hai ba này, chỉ mấy tháng nữa là mình sẽ đi thực tập nước ngoài, cơ mà cuộc đời này không thể sống trong những mơ mộng bay bổng mãi được. Sắp tốt nghiệp rồi, nhưng gần đây mình không thấy lo mấy, vì mình biết con đường sắp tới sẽ đi đâu, chỉ buồn một niềm, mọi thứ mọi thứ đều là một mình, có khi cô độc lắm, mình hay động viên bản thân là mọi chuyện sẽ ổn, sẽ ổn. Cố lên cô gái, một mình và mạnh mẽ nhé.